Chiều hôm đó, hội trường hội nghị nhân viên thu nhận của trạm thu nhận lại náo nhiệt.

Người đàn ông kim loại mặc vest giống như bình thường chủ trì hội nghị lần này.

Người tham gia hội nghị lần lượt tiến vào hội trường, Cung Bảo Đinh, Miêu Miểu Miểu, Trường Tôn Cảnh, Phùng Duệ Tinh, Hoành Ảm, Lý Đại Trang và Ôn Văn dùng hình thái triết học tới tham gia hội nghị.

Nói là hội nghị, không bằng nói là tụ hội hoặc party thì thích hợp hơn, thậm chí có chút giống với trung tâm hoạt động của người già, hoàn toàn khác với ý tưởng lúc ban đầu của Ôn Văn, chỉ là một đám người tụ tập lại một chỗ, vui chơi giải trí mà thôi.

Rượu ngon, thức ăn ngon, đủ loại thiết bị giải trí, được tài lực của Phùng Duệ Tinh chống đỡ, ngoại trừ không có mỹ nữ chia bài thì nơi này chẳng hề thua kém những khu ăn chơi bên ngoài.

Nhưng Ôn Văn cảm thấy bầu không khí này thật ra cũng không tệ, bình thường chiến đấu với quái vật đã đủ căng thẳng rồi, lúc này cũng không nên quá nghiêm túc.

Vì thế kế hoạch hội nghị lúc ban đầu đã bị Ôn Văn bỏ đi, Ôn Văn chuẩn bị phát triển nơi này thành một nơi giống như quán bar thuộc về nhân viên thu nhận, để nhân viên thu nhận ở khắp nơi trên thế giới có được một nơi dùng để thả lỏng.

Ngày hôm nay cũng là ngày phát lương, từ khi SRS Cơ Kim Hội ngày càng lớn mạnh hơn, tài chính của trạm thu nhận cũng rất sung túc.

Mà nhờ nhóm nhân viên thu nhận cố gắng nên trạm thu nhận đang dần lớn mạnh hơn, quái vật và vật thu nhận mà Ôn Văn có thể sử dụng từng chút tăng nhanh.

Vì thế Ôn Văn hiện giờ đã không còn keo kiệt trong vấn đề tiền bạc nữa, lần này phát lương cũng phong phú hơn rất nhiều, bao lì xì của mỗi người đều phồng lên, so với thù lao của Hiệp Hội Thợ Săn còn cao hơn không ít.

Có điều đãi ngộ của Hiệp Hội Thợ Săn còn bao gồm cả phúc lợi miễn phí ăn ở ở rất nhiều thành phố liên bang, vì thế cũng không thể nói rõ là bên nào càng ưu đãi hơn.

Nhưng một công việc mà nhân viên thu nhận có thể nhận hai phần tiền lương, cuộc sống so với trước kia thoải mái hơn nhiều, từ thái độ dùng cơm của Miêu Miểu Miểu có thể thấy được, cô gái này hiện giờ đã không thèm liếc mắt tới cải bẹ ngâm chua và trứng luộc nước trà nữa rồi...

Có điều cho dù tiền lương gấp bội thì cô nàng vẫn luôn vào trạm thu nhận ăn nhờ ở đậu, bởi vì mặc kệ có bao nhiêu lương thì cô cũng chỉ giữ lại một ít mà thôi, toàn bộ phần còn lại mang đi quyên góp cho tổ chức bảo vệ động vật của liên bang.

Có năng lực biến thành hình thái bách thú nên Miêu Miểu Miểu tràn đầy tình yêu thương với tất cả động vật.

Sau khi lấy được tiền lương, nhóm người chuẩn bị bắt đầu tán dóc thì người đàn ông kim loại mặc vest vỗ tay một cái, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

"Các vị nhân viên thu nhận, lần này trạm thu nhận chúng ta lại có thêm một thành viên mới, xin mọi người hãy quan tâm nhiều hơn."

Nhân viên thu nhận mới?

Nhóm người đều tò mò, bọn họ tận mắt nhìn thấy trạm thu nhận ngày càng lớn mạnh hơn, vì thế bọn họ khá tò mò người đồng bạn mới này là người thế nào.

Trong ánh mắt mong chờ của bọn họ, một người phụ nữ thon thả mặt đồ jean đeo mặt nạ diều hâu đi tới, ánh mắt sáng quắc rơi vào người Trường Tôn Cảnh.

Người phụ nữ này đối với người khác là rất xa lạ, nhưng Trường Tôn Cảnh đang thích thú uống rượu lập tức phun ra, tuy ở nơi này không thể dùng hơi thở để cảm nhận, hơn nữa đối phương còn đeo mặt nạ, nhưng bạn gái của hắn, hắn có thể không nhận ra sao?

Tiêu Mạn thế mà cũng trở thành nhân viên thu nhận, như vậy hẳn là đã khôi phục thực lực rồi, vậy quan hệ của bọn họ liệu có...

Chỉ liếc Trường Tôn Cảnh một cái rồi Tiêu Mạn không thèm nhìn Trường Tôn Cảnh nữa mà ngồi xuống vị trí cách Trường Tôn Cảnh thật xa, thân thiết nói chuyện với nhóm người.

Trường Tôn Cảnh đứng ngồi không yên, mà Ôn Văn thì ở bên cạnh cười trộm, này thì biểu lộ tình yêu đẹp đẽ trước mặt tôi nhá.

Lần hội nghị nhân viên thu nhận này, Ôn Văn không để Hùng Ưng tham gia, mặc dù Hùng Ưng có thực lực nhưng vẫn còn quá trẻ con, vì thế Ôn Văn dự định qua một thời gian nữa mới để cậu ta tiếp xúc với những nhân viên thu nhận khác.

Chủ yếu nhất là nếu Tiêu Mạn và Hùng Ưng cùng trở thành nhân viên thu nhận, đồng thời xuất hiện trước mặt Trường Tôn Cảnh thì hắn sẽ sinh ra nghi ngờ thân phận của Ôn Văn.

Tuy bầu không khí của hội nghị rất thoải mái nhưng theo số lần hội nghị gia tăng, nhóm nhân viên thu nhận tự phát tạo thành một quy trình.

Phần thứ nhất chính là giao dịch lẫn nhau, trong tay mỗi nhân viên thu nhận đều có ít hoặc nhiều nguyên liệu siêu năng không dùng tới, có thể mang những thứ này ra trao đổi cho nhau để đạt được hiệu suất sử dụng tốt nhất.

Những lúc này, ông chủ lớn Phùng Duệ Tinh để nhóm người nhìn thấy sức mạnh của đồng tiền, chỉ cần là thứ có thể dùng tiền để mua, lại không có ai muốn thì anh sẽ bao thầu hết...

Mà nội dung tiếp theo chính là dành cho mỗi người một khoảng thời gian ngắn để tâm sự về những điều khó khăn mình gặp phải trên con đường siêu năng, hoặc là một ít hiểu biết mới lạ.

Đây cũng là phần Ôn Văn thích nhất, mỗi lần thảo luận xong anh đều tăng thêm một ít kiến thức, giải quyết được một ít nghi hoặc.

Tuy Ôn Văn có sức thực lực mạnh mẽ hơn nhóm người ở đây nhưng dù sao cũng không phải giống như những người siêu năng khác, từng bước từng bước tiến tới, vấn đề mà bọn họ gặp phải thì Ôn Văn chưa từng gặp phải, nhưng anh có thể dùng nó để nhắc nhở chính mình.

Khi đến lượt Phùng Duệ Tinh, anh hắng giọng, bình thường khi tới lượt anh ở phần này anh đều không có chuyện gì để nói, nguyên nhân là vì cuộc sống của anh chính là kiếm tiền, kiếm tiền....

Nhưng lần này Phùng Duệ Tinh có chuyện cần nhóm nhân viên thu nhận hỗ trợ, vì thế anh liền nói: "Gần đâu có một người siêu năng hoặc là tổ chức thần bí nào đó theo dõi tập đoàn của tôi, yêu cầu mỗi tháng phải cung cấp một khoản tiền cho bọn họ, giống như đối với trạm thu nhận vậy."

"Tuy tôi cảm thấy bọn họ sẽ không tạo ra phiền phức quá lớn cho tôi, nhưng tôi vẫn muốn chuẩn bị thật đầy đủ."

Lệ khí trên người Ôn Văn phừng lên, Phùng Duệ Tinh chính là tiên sinh kế toán của anh, đối phương muốn vơ vét tài sản của Phùng Duệ Tinh thì chẳng phải là đang vơ vét tài sản của Ôn Văn anh à?

Nhóm nhân viên thu nhận khác cũng lập tức kích động, ai cũng biết Phùng Duệ Tinh chịu trách nhiệm tài chính của trạm thu nhận, vơ vét tài sản của Phùng Duệ Tinh cũng chính là cướp đi tiền lương của nhóm nhân viên thu nhận bọn họ!

Ngay cả người đàn ông kim loại mặc vest cũng lộ ra nụ cười lạnh lùng, trạm thu nhận khó khăn lắm mới có chút chuyển biến tốt, một đám gà rừng không biết từ đâu chui ra dám tới tống tiền?

Đây không phải chuyện cá nhân của một mình Phùng Duệ Tinh mà là chuyện của tất cả nhân viên thu nhận, nếu để nhóm quái vật biết thì chúng cũng sẽ không vui, bởi vì nó ảnh hưởng trực tiếp tới chất lượng sinh hoạt của chúng ở phòng phong.

"Tôi không thể tự mình ra mặt nhưng có thể nói với Hiệp Hội Thợ Săn ở bên đó, để bọn họ chú ý chuyện này." Cung Bảo Đinh ngậm điếu thuốc nói.

"Tôi có thể xả giận giúp ông, có điều ông phải trả phí đi đường cho tôi, meow."

Miêu Miểu Miểu thừa dịp Trường Tôn Cảnh không tập trung trộm đi con tôm bự trong dĩa của hắn nhét vào trong miệng, còn tiện tay chùi chùi trên quần áo hắn một chút.

Mà hành động thân mật này rơi hết vào mắt Tiêu Mạn, cô nàng hung tợn trừng mắt lườm Trường Tôn Cảnh, làm Trường Tôn Cảnh giật thót.

Nhóm người mồm năm miệng mười ra ý tưởng cho Phùng Duệ Tinh, làm Phùng Duệ Tinh rất hài lòng, trước đây gia nhập trạm thu nhận đúng là quyết định chính xác, bằng không nếu đụng trúng chuyện thế này chỉ có thể chịu thiệt.

Nhưng Ôn Văn không muốn để nhân viên thu nhận ra mặt giải quyết chuyện này, Phùng Duệ Tinh là tổng giám đốc tài chính của trạm thu nhận, mà nhân viên thu nhận phần lớn đều là thợ săn, từ các nơi xa xôi chạy tới giúp đỡ một nhà kinh doanh có lẽ sẽ làm hiệp hội chú ý.

Ôn Văn không muốn để Cơ Kim Hội rơi vào tầm mắt Hiệp Hội Thợ Săn quá sớm, vì thế người đàn ông kim loại mặc vest một lần nữa vỗ tay, âm thanh vỗ tay của hắn giống như hai tấm sắt lớn va vào nhau, vì thế trực tiếp làm hội trường an tĩnh trở lại.

"Chuyện này không cần phiền tới các vị nhân viên thu nhận, 'Hắc Thập Tự' đại nhân sẽ phái người xử lý chuyện này."

Nghe thấy lời này, Phùng Duệ Tinh mừng như điên, còn gì đáng hơn Boss lớn trực tiếp tiếp quản chuyện này nữa chứ?

Đây chính là chỗ dựa vững chắc hoàn mỹ mà anh mong muốn!

1.12887 sec| 2417.992 kb